mấy hàng ghế
đặt sẵn trong phòng . Tôi cũng hoang mang chưa
biết thủ tục và quy trình ra sao nên cứ ngồi quan
sát xem tình hình thế nào đã . Tôi bèn ngồi vào
cái ghế trống duy nhất còn lại , bên cạnh là một
chị áo hồng còn khá trẻ , khoảng gần 30 tuổi .
Thấy tôi ngồi xuống , chị quay sang tôi mỉm cười
rất thân thiện:
[
- Em đi xét nghiệm tinh trùng à?
[
- Dạ vâng . Còn chị? Chắc cũng đi xét nghiệm tinh
trùng hả?
[
- Không , chị đưa chồng chị đi thôi.
[
- Anh nhà chị bị yếu à?
[
- Không , anh ấy khỏe lắm , cứ hùng hục hùng
hục , một ngày có thể làm cả chục lần , nhưng…
[
- Nhưng sao chị?
[
- Hùng hục được tí là out luôn.
[
- Chán nhỉ.
[
- Ừ , thế nên 3 năm rồi mà đã có con đâu , chắc
tinh trùng có vấn đề . Thế còn em? trông ngon
thế này mà cũng phải đi khám sao?
[
- Dạ , em thì bị cái bệnh lâu quá.
[
- Là sao em?
[
- Dạ, tức là hùng hùng lâu quá , hàng tiếng đồng
hồ chưa out , nhiều lúc khiến các bạn tình mệt.
[
[[[Nghe đến đây , mắt chị chợt buồn xa xăm , rồi
chợt thốt lên một câu nghe sao não lòng…
[
- Ước gì…
[
- Ước gì sao chị?
[
- À không , không có gì đâu em.
[
- Chị đừng ngại , cứ nói ra đi , có ai đánh thuế
ước mơ đâu.
[
- Ừm , ước gì, chồng chị được một phần của
em…
[
- Chị à , tuy chồng chị không được một phần của
em , nhưng em có thể một lần là chồng chị mà.
[
- Cái này , để tí chồng chị ra chị hỏi anh ấy xem
sao.
[
- Ôi , thế thôi ạ . Không cần hỏi đâu , coi như em
chưa nói gì ạ.
[
[[[Chị mỉm cười quay đi , còn tôi , cúi mặt xuống
vì ngại . Được tí , tôi lại lân la hỏi chị.
[
- Thế tí làm thủ tục xét nghiệm thế nào hả chị?
[
- Em ra lấy số , khi nào đến số của mình thì lên
ghi tên , nộp tiền , rồi đi lấy tinh trùng thôi.
[
- Mình ngồi xếp hàng ở đây rồi các cô y tá kia sẽ
lấy cho mình hả chị?
[
- Không , họ đưa cho em cái lọ , rồi vào trong
phòng kia tự lấy.
[
- Cái lọ nhỏ nhỏ kia ấy ạ?
[
- Ừ , đúng rồi.
[
- Nhưng kích cỡ của mỗi người là khác nhau ,
người to người nhỏ , sao cho vừa vào cái lọ ấy
được nhỉ?
[
- Em hiểu lầm rồi , cái lọ đó là để đựng tinh
trùng thôi , không phải công cụ hỗ trợ.
[
- À , dạ. Em hiểu rồi . Cảm ơn chị.
[
[[[Nói rồi tôi đi lấy số và đợi đến lượt mình . Lúc
tôi nhận lọ và đi vào phòng lấy tinh trùng thì
cũng có một cặp vợ chồng đi vào cùng tôi . Con
vợ nhìn ngon chảy nước miếng . Mông ngực đẫy
đà , quần sooc bó sít đến tận đít . Thằng chồng
sướng vãi , có con vợ vào hỗ trợ lấy tinh trùng
cho , nhìn lại mình thấy tủi thân , chỉ có mỗi
mình với đôi bàn tay . À , mà biết đâu nó vào
cùng một phòng với mình thì sao? Nếu vậy thật
thì mình sẽ rủ chơi cùng cho vui.
[
[[[Thế rồi 2 vợ chồng đó và tôi cùng tiến về
phòng lấy mẫu tinh dịch ở phía cuối hành lang .
Tôi dừng lại ở phòng lấy mẫu số 1 , còn hai vợ
chồng nhà kia dừng ở phòng số 2 . Vợ chồng nó
đang định mở cửa vào phòng thì tôi gọi giật lại.
[
- Anh gì ơi!!!
[
Nghe tôi gọi, hắn quay lại:
[
- Gì thế?
[
- Hay anh đưa chị sang cả phòng này đi , mình
chơi cùng luôn cho vui.
[
[[[Tưởng nghe xong hắn sẽ trợn mắt lên và chửi
tôi , ai ngờ hắn cười hớn hở:
[
- Thôi khỏ i, để vợ anh đứng ngoài , anh em mình
vào tự thông cho nhau , ok em?
[
[[[Thấy gặp phải cớm rồi nên tôi không dám nói
gì , mở cửa chui lẹ vào phòng . Cái phòng khoảng
10 mét vuông , có một cái bàn , bên trên để một
cuộn giấy ăn , một lọ bôi trơn , cao hơn tí là cái
bồn rửa tay . Nhìn kĩ phía dưới gầm bàn có một
chai Neptune loại nhỏ còn gần một nửa , chắc
của thím nào đó dùng xong để lại . Xung quanh
phòng dán đầy ảnh cắt ra từ mấy bộ phim ***
của Châu Á , trong đó cái ảnh thánh nữ Ozawa
được phóng to nhất , chiếm gần trọn một bức
tường , tiếp đó là mấy ảnh nhỏ nhỏ , nhìn kỹ có
cả ảnh của Can Lộ Lộ . Tự nhiên thấy hơi chạnh
lòng và xót xa cho Bà Tưng , Phương Trinh với
Ngọc Trinh của Việt Nam . Với những đóng góp to
lớn của các chị cho sự nghiệp quay tay của du
học sinh Liên xô Mĩ , họ xứng đáng được dán ảnh
tôn vinh , thậm chí là ở vị trí trang trọng nhất
trên bức tường danh vọng , à nhầm , bức tường
dục vọng này.
[
[[[Tôi rửa sạch sẽ cái lọ vừa được phát rồi bắt tay
ngay vào việc chính . Tay trái tôi cầm cái lọ , tay
phải cầm cái cần cầm rồi thuần thục làm cái việc
mà tôi vẫn thường làm như cơm bữa . Giờ tôi
mới hiểu xuất xứ của từ xóc lọ là ở đâu ra.
[
[[[Nhưng hình như có gì đó không ổn . Sao thế
này nhỉ? Thằng nhỏ mãi không chịu lên . Lúc
chưa đi thì nghĩ đơn giản là vào đó chỉ xoẹt xoẹt
mấy cái là xong , dễ như đánh răng . Nhưng thực
tế bây giờ đang diễn ra không phải vậy . Ở cái
phòng lạnh ngắt , xa lạ , đầy mùi ngai ngái , nồng
nồng , khó chịu từ cái tinh chất của bao nhiêu
thằng đàn ông đã làm vương vãi ra đây , thật khó
để người ta tìm thấy hứng thú trong chuyện ấy ,
cho dù đó là cái chuyện người ta vẫn say mê và
hào hứng tự làm mỗi ngày.
[
[[[Tôi đưa mắt cầu cứu thánh nữ nhưng mắt
thánh nữ vẫn nhắm nghiền tỏ vẻ bất lực , quay
qua chị Can Lộ Lộ , chị Lộ vẫn dạng chân chổng
mông ý nói cũng không có cách gì . Làm sao đây?
Chẳng lẽ lại về tay không à .Nghĩ mà tủi thân
quá , chúng nó bên kia thì sôi động , hào hứng và
khí thế vậy , còn mình bên này thì tiu ngỉu thế
này đây.
[
[[[Những âm thanh đầy kích động ấy càng ngày
càng quyết liệt và dồn dập hơn . Thằng nhỏ của
tôi bắt đầu tò mò và cựa quậy ngóc đầu lên đòi
xem . Ôi , ơn chúa , khi mà thánh nữ và chị Lộ
đã bó tay thì hai vợ chồng nhà đó đã cứu tôi .
Tôi thừa thắng xông lên , bắt kịp nhịp độ của vợ
chồng nhà đó , bên ấy nhanh dồn dập thì bên này
tôi cũng nhanh dồn dập theo . Đến lúc tốc độ
tăng đến cực đại và khi con vợ hét lên “Ầu
zét!!!!!!!” thì ở phòng bên này , tôi cũng chỉ kịp
kêu thất thanh “Ấu zè!!!!!” rồi khuỵu xuống sàn
nhà.
[
[[[Tôi chìm trong cơn đê mê phải đến mấy phút
mới tỉnh táo trở lại . Mắt lim dim nhìn xuống ,
tôi sững người khi thấy cái lọ vẫn y nguyên trên
tay tôi . Ôi, thôi chết mịa tôi rồi . Mải đua tốc độ
với vợ chồng nhà bên , tôi quên mất rằng hôm
nay mình phải cho mẫu vào lọ chứ không được
để cho bọn chúng nó tự do , muốn bay đi đâu thì
bay giống như mọi ngày.
[
[[[Tôi thật sự hoang mang không biết phải làm sao
giờ . Khó khăn lắm mới hoàn thành được công
việc , giờ phải làm lại chắc phải đợi một hai tiếng
nữa, phải cho quân lính và súng ống nó nghỉ ngơi
chứ.
[
[[[Ở phòng bên , hai vợ chồng đó đã xột xoạt kéo
quần và thắt dây lưng leng keng . Bên này , tôi
vẫn ngồi đó thẫn thờ nhìn xác đám quân lính
đang nằm la liệt dưới sàn nhà trên vũng máu , à
nhầm , vũng nước . Trông tôi giống một vị tướng
bại trận , bất tài , ham vui , chạy theo dục vọng
của bản thân mà quên việc lớn , mà để quân lính
chết thảm , chết phí chết hoài.
[
[[[Tôi cứ ngồi lặng người trong đó mà vẫn chưa
tìm ra kế sách gì . B