watch sexy videos at nza-vids!
Wap Tải game, nội dung miễn phí cho bạn h blogtai.wap.sh
BlogTải.Wap.sh
BlogTải.Wap.Sh
Luôn luôn cập nhật nội dung miễn phí
  Trang chủ > Truyện ma kinh dị > Truyện ma - Ma nữ áo trắng cụt đầu full

√ Bài viết: Truyện ma - Ma nữ áo trắng cụt đầu full

Chương 1
Hắn cũng chẳng hiểu duyên cớ nào mà hắn tự
nhiên lại gia nhập vào các đoàn cải lương chuyên
đi lưu diễn xa và cũng chẳng nhớ là gã đã gia
nhập từ bao giờ. Thế nhưng lẩm rẩm tính sơ sơ
thời gian hắn đã sống lây lất lang thang theo các
đoàn hát thì cũng khoảng trên mười năm chứ
không ít.
Hồi đó hắn còn nhỏ lắm, khoảng 13 hay 14 gì đó,
gia đình hắn không có, cha hắn là lính Địa
phương quân đóng đồn, trong một lần đụng độ
đã tử trận, má hắn bỏ hắn ở lại đồn và lặng lẽ ra
đi. Suốt thời gian tuổi nhỏ của hắn, hắn chẳng
biết trường học là gì, tối ngày lo ẵm em cho
người ta, lo nấu cơm, lo lượm củi và làm công
việc lặt vặt trong nhà người. Hắn còn nhớ hồi hắn
ở đợ nhà hạ sĩ Hóa ở quận Tiểu Cấn tỉnh Vĩnh
Bình, vì là lính tráng nên hạ sĩ Hóa ở trại gia
binh. Trong trại gia binh nhà hạ sĩ Hóa ở gần nhà
của ông thượng sĩ Bảy. Ông này là thượng sĩ
thường vụ nên quyền hành lắm và cũng có vẻ
giàu có nhất khu gia binh này. Thường ngày vào
những buổi tối thượng sĩ Bảy hay mở máy ra-dô
vặn cải lương thật lớn cho cả xóm nghe, máy của
thượng sĩ Bảy mở oang oang, con nít người lớn
xúm lại nghe say mê, tạo cho không khí về đêm
khu gia binh vui vẻ khác thường. Các giọng hát Út
Bạch Lan, Út Trà Ôn, Thành Được, Minh Chí, Việt
Hùng… và giòng nhạc cải lương, đã đi vào máu
của hắn sâu đậm hồi nào không hay, máy thu
thanh chỉ cất lên một hai câu là hắn đã biết ai
hát và hát bài gì. Thường thường khi máy mở lên
là hắn lẩm bẩm hát theo, hát thật say mê, hát
như nỗi niềm tâm sự của hắn vậy. Hôm nào
thựợng sĩ Bảy đi hành quân hoặc sỉn không mở
máy là hắn buồn vô cùng, buồn như người thất
tình vậy.
Một hôm hắn ẵm em ra chợ tìm vợ Hạ sĩ Tân để
lấy gạo về nấu cơm thì nghe người ta bàn tán rộn
ràng thệt nhiều về một đoàn cải lương thật bảnh
sắp về hát ở Miễu Bà đầu quận, nghe đâu đoàn
này cô đào Út Bạch Lan và kép Thành Được hay
Tấn Tài gì đó. Mới nghe bàn tán thôi mà hắn đã
thấy máu trong mình như muốn chảy mạnh, đã
thấy lâng lâng như mình đang được xem trình
diễn vậy. Thế là suốt cả tuần đó hắn cứ ngóng
hoài, ngày nào cũng kiếm chuyện để đi ngang qua
Miếu Bà xem đoàn về chưa.
Đúng một tuần sau thì đoàn hát về thật, xe đoàn
hát vừa thấp thoáng đầu quận là cả quận đã rộn
hết lên rồi. Người ta túa ra đường xem đoàn hát
đến, con nít, người lớn nhìn những phông màn,
mũ mãng, đao kiếm, trống đờn của đoàn hát mà
say mê, riêng hắn thì không còn biết gì nữa, tối
ngày cứ quanh quanh chỗ đoàn hát để nhìn ngắm
và tìm cách làm quen với mọi người trong đoàn.
Từ anh kéo màn cho tới anh gác cửa, chị bán vé,
đối với hắn lúc đó ai cũng đều có một sức thu
hút lạ thường.
Tối hôm trình diễn đầu tiên của đoàn, khi sân đã
mở màn, khán giả đã vào gần hết hẳn, hắn được
anh gác cửa nháy mắt mở cửa cho vào. Trước khi
cho vào anh còn dặn: “Vào coi đừng có chạy tới
chạy lui nghe mậy, lộn xộn mai tao không cho
coi nữa đó nghe…” Hắn đã nghe lời dặn của anh
như một chỉ thị, bèn tìm một cây cột đình dựa
lưng vào và xem suốt buổi. Hôm đó đoàn diễn vở
tuồng “Đời Cô Lựu” , Út Bạch Lan đã thủ vai cô
Lựu thật xuất thần làm bà con khóc muốn hết
nước mắt, riêng hắn, hắn đã nhiều lúc tức giận
bà mẹ chồng, và hình như có đôi lúc hắn đã thét
lên chửi rủa bả um sùm.
Sau hôm đó, đoàn ở lại quận diễn thêm năm đêm
nữa, hôm thì tuồng “Khi hoa anh đào nở”, hôm
thì “Lỡ bước sang ngang”, hôm thì “Thuyền ra cửa
bể”… đêm nào cũng vậy hắn đều được anh gác
cửa cho vào xem chùa. Bọn con nít thấy hắn đêm
nào cũng được xem hát cả, chúng phục quá
chừng, nhiều đứa sáng ra bắt hắn kể lại tuồng
đêm qua cho chúng nghe… Những ngày có đoàn
hát ở quận có thể nói là những ngày thần tiên
nhất của hắn, các đào kép, ông bầu bà bầu ai
cũng biết mặt hắn cả, họ thường nhờ hắn chuyện
này chuyện kia, sai hắn chạy ra chợ, đi vào xóm
mua này nọ, có nhiều anh trong đoàn còn bắt
hắn đi đem thơ cho đào nữa… Nói tóm lại,
khoảng thời gian đó hắn rất được sự tin tưởng
của mọi người trong đoàn hát.
Ngày đoàn hát dọn gánh đi qua địa điểm khác,
anh gác cửa đã gọi lại nói nhỏ: “Thằng Ba mày có
muốn đi theo đoàn hát không? Tao thấy mày coi
bộ được đó… ”
Và từ đó hắn đã lên đường theo đoàn hát ra đi,
đi một cách say mê như người ta lên đường đi
theo tiếng gọi của non sông vậy.
Con đường dài gập ghềnh khoảng gần cả trăm cây
số từ quận Tiểu Cần Vĩnh Bình đi qua Bãi Sào Sóc
Trăng, ngồi trên xe tải chở phông màn hắn đã mải
mê say ngắm cảnh vật hai bên đường, cái gì đối
với hắn cũng lạ cả, cũng thích cả. Lúc qua phà
Cần Thơ, hắn đã xuống xe theo anh Năm gác cửa
vào quán, anh Năm cho hắn ngồi chung bàn với
mọi người rồi cho hắn uống nước dừa và ăn cơm.
Đây có thể nói là bữa cơm ngon nhất trong đời
nó, có canh chua, có cá kho tộ, có thịt quay. Mấy
người trong đoàn ăn chung bàn đã nhìn hắn ăn
uống cật lực mà cười thích thú. Anh Chín đèn
(chuyên viên ánh sáng của đoàn) đã nói với nó:
“Thằng Đại, mày muốn làm đệ tử tao không? Tối
nay mày theo tao làm đèn sân c, mày chịu
không?” Hắn dạ lia lịa và từ đó hắn là đệ tử Chín
đèn.
Trong câu chuyện tại bàn cơm, hắn nghe mấy
người này bàn tính thật nhiều về rạp sắp tới trình
diễn. Anh Năm gác cửa nói: “Thằng cha quản lý
Bình của mình thật kỳ, bộ hết rạp hay sao mà
nhè đem đoàn về hát rạp Hòa Khánh. Mẹ, rạp gì
mà ma không à, hồi tui đi đoàn Hương Mùa
Thu… hát ở đó 2 đêm là sợ quá phải dọn gánh
liền…” Anh Chín đèn nói: “Rạp Hòa Khánh ma
thiệt nhưng đông khán giả, tại cha bầu của HMT
không biết cúng kiếng đàng hoàng mới bị phá,
chớ còn mình, mình phải nói ông bà bầu lo đàng
hoàng thì đâu có sao”. Anh Ba bán vé nói: “Về đó
là anh Năm gác cửa phải lo cho tụi nó mua hoa
trái cúng cô Chín đàng hoàng và nhất là đừng cho
mấy thằng công nhân trong đoàn đem gái vô sân
khấu ngủ nghe anh Năm.”
Bàn tán chuyện vãn một hồi là cả đám lên xe
trực chỉ Bãi Sào Sóc Trăng. Ruộng lúa vùng Hậu
Giang đang trong mùa trổ đòng đòng nên có một
màu xanh mướt…
vRạp Hòa Khánh, Bãi Sào – Sóc Trăng
Ròng rã gần nửa ngày thì đoàn xe bắt đầu đến thị
xã Sóc Trăng, khi xe chạy qua thị xã vì đường phố
quá chật hẹp, và người qua lại đông đảo nên đã
phải chạy thật chậm. Qua khỏi chiếc cầu sắt, xe
từ từ chạy qua khỏi rạp Hòa An, bà con ở hai bên
đường nhất là trẻ con bu lại đoàn xe hỏi ríu rít:
“Ủa sao xe chạy đi đâu vậy?! Bộ không hát ở đây
sao?” Mấy chị bán xe nước mía, bán mía ghim
trước rạp nói với theo: “Trời đất ơi! Rạp Hòa An
mà chê à! Đi đâu tuốt ở trong đó vậy? Đừng nghe
mấy cha, rạp Hòa Khánh ma không đó…”
Đoàn xe tiến dần ra khỏi thị xã, qua một cánh
đồng ruộng, từ đó nhìn xa xa đã thấy những hàng
dừa, hàng cau xanh mướt của Bãi Sào. Đường
nhựa loang lổ gập ghềnh làm chiếc xe chở phông
màn già nua kẽo kẹt đong đưa khiến thằng Ba và
những anh công nhân của đoàn ngồi trên đó cá
cảm tưởng mình đang ngồi trên võng vậy.
Qua khỏi đoạn đường gập ghềnh, đoàn xe tiến
vào thị trấn Bãi Sào. Bà con ở
123 ... 5>>
√ Cùng Chuyên Mục
›› Truyện ma - Bốn oan hồn trong ngôi nhà hoang;
›› Truyện ma - Lỡ đọc tên người mới chết ;
›› Truyện ma - Ma nữ áo trắng cụt đầu full;
›› Truyện ma - Đứng bên ngoài nhà sác;
sex ,video sex ,truyen sex, kiếm tiền , thì vào nhé #xt_auth_container { position: static; display: inline; display: inline-block; text-align: right; margin: 3px 0; padding: 0; width: 100%; height: auto; border: none; } .xt_auth_view { position: static; display: inline; display: inline-block; text-align: right; margin: 0; padding: 0; width: auto; height auto; border: none; } .xt_auth_action { text-align: left; position: static; display: inline; zoom: 1; display: inline-block; vertical-align: top; margin: 0 5px 0 0; padding: 0 5px; height: 20px; width: auto; border: none; -webkit-border-radius: 3px; -moz-border-radius: 3px; -o-border-radius: 3px; border-radius: 3px; background-color: #2e2e2e; background-color: rgba(0,0,0,0.4); !background-color: #2e2e2e; font: 600 12px/20px "Helvetica Neue","HelveticaNeue",Helvetica,Arial,sans-serif; text-decoration: none; -webkit-text-shadow: 1px 1px 0 rgba(0,0,0,0.08); -moz-text-shadow: 1px 1px 0 rgba(0,0,0,0.08); -o-text-shadow: 1px 1px 0 rgba(0,0,0,0.08); text-shadow: 1px 1px 0 rgba(0,0,0,0.08); color: #fff; -webkit-user-select: none; } .xt_auth_action > * { vertical-align: top; } .xt_auth_action:hover { background-color: #1f1f1f; background-color: rgba(0,0,0,0.6); } .xt_auth_action:link, .xt_auth_action:visited, .xt_auth_action:active, .xt_auth_action:hover { text-decoration: none; color: #fff; } .xt_auth_icon, .xt_auth_avatar { position: static; display: inline; display: inline-block; width: 13px; height: 13px; margin: 3px 1px 0 0; padding: 0; vertical-align: top; border: 0; } .xt_auth_icon { background-image: url(http://xtgem.com/images/authbar/auth_sprite_v2.png); margin-right: 0; } .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_icon { background-size: 103px; /* margin: 4px 2px 0 0; */ } /* join & subscribe */ .xt_auth_join .xt_auth_icon, .xt_auth_subscribe .xt_auth_icon { background-position: -92px 13px; } /* inbox */ .xt_auth_inbox .xt_auth_icon { background-position: -78px 13px; } /* rate */ .xt_auth_rate .xt_auth_icon { background-position: 0 14px; } /* unrate */ .xt_auth_unrate .xt_auth_icon { background-position: -13px 14px; } /* star */ .xt_auth_star .xt_auth_icon { background-position: -26px 13px; } /* unstar */ .xt_auth_unstar .xt_auth_icon { background-position: -39px 13px; } /* repost */ .xt_auth_repost .xt_auth_icon { background-position: -52px 12px; margin-top: 4px; } /* reposted */ .xt_auth_reposted .xt_auth_icon { background-position: -65px 12px; margin-top: 4px; } /* join & subscribe */ .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_join .xt_auth_icon, .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_subscribe .xt_auth_icon { background-position: 11px 0.5px; width: 12px; } /* inbox */ .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_inbox .xt_auth_icon { background-position: 25px 1px; } /* rate */ .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_rate .xt_auth_icon { background-position: 0 0; } /* unrate */ .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_unrate .xt_auth_icon { background-position: -13px 0; } /* star */ .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_star .xt_auth_icon { background-position: 77px 0; } /* unstar */ .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_unstar .xt_auth_icon { background-position: 64px 0; } /* repost */ .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_repost .xt_auth_icon { background-position: 51px 1px; margin: 3px 0 0 0; } /* reposted */ .xt_auth_icon_enchanted .xt_auth_reposted .xt_auth_icon { background-position: 39px 1px; margin: 3px 0 0 0; } /* hidding */ .xt_auth_unstar, .xt_auth_unsubscribe, .xt_auth_unrate { display: none; } .xt_auth_action_star_active .xt_auth_unstar, .xt_auth_action_rate_active .xt_auth_unrate, .xt_auth_action_subscribe_active .xt_auth_unsubscribe { display: inline-block; } .xt_auth_action_star_active .xt_auth_star, .xt_auth_action_rate_active .xt_auth_rate, .xt_auth_action_subscribe_active .xt_auth_subscribe { display: none; } #xt_auth_container { position: fixed; } html { padding-top: 20px; } #xt_auth_container { top: 0; left: 0; } #xt_auth_container, .xt_auth_view, .xt_auth_icon, .xt_auth_avatar { max-height: none !important; max-width: none !important; min-width: none !important; min-width: none !important; opacity: 1 !important; text-indent: 0 !important; visibility:visible !important; }